Sinh Viên Miệt Vườn

Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Sinh Viên Miệt Vườn

xin chào các bạn đả đến với website của chúng tôi được lập ngày 3/9/2008

Latest topics

» MU Thời Đại - Season 5 FULL - Đua TOP nhận giải thưởng hấp dẫn - MUTHOIDAI.VN
Bí mật ngôi nhà ma - Thành Hưng I_icon_minitime20/9/2010, 12:26 am by huongkt1b

» Ảnh mới
Bí mật ngôi nhà ma - Thành Hưng I_icon_minitime5/12/2009, 9:20 am by kajak_lee

» PKfashion làm áo lớp!
Bí mật ngôi nhà ma - Thành Hưng I_icon_minitime4/3/2009, 12:46 am by nhok_xau_xi

» THÔNG BÁO CLOSE DIỄN ĐÀN CHUYỂN SANG thpt-cheguevara.net
Bí mật ngôi nhà ma - Thành Hưng I_icon_minitime13/1/2009, 10:33 pm by Admin

» January 11, 2009 :Đã là con ma thì không được khóc
Bí mật ngôi nhà ma - Thành Hưng I_icon_minitime13/1/2009, 7:32 am by whitesnow_wise

» Chúc tết bà con!
Bí mật ngôi nhà ma - Thành Hưng I_icon_minitime13/1/2009, 7:20 am by whitesnow_wise

» mình có cái này hay chia sẻ cho các bạn nè!!!!!!!!!!!!11
Bí mật ngôi nhà ma - Thành Hưng I_icon_minitime5/1/2009, 12:34 am by lonton

» mình có cái này hay chia sẻ cho các bạn nè !!!!!!!!!!!!
Bí mật ngôi nhà ma - Thành Hưng I_icon_minitime5/1/2009, 12:31 am by lonton

» hot boy cực kì kute và phong cách khỏi chê!
Bí mật ngôi nhà ma - Thành Hưng I_icon_minitime18/12/2008, 7:35 am by whitesnow_wise

Affiliates

free forum

2 posters

    Bí mật ngôi nhà ma - Thành Hưng

    longcon
    longcon


    Tổng số bài gửi : 7
    Join date : 04/11/2008

    Bí mật ngôi nhà ma - Thành Hưng Empty Bí mật ngôi nhà ma - Thành Hưng

    Bài gửi  longcon 4/12/2008, 10:11 am

    Nguồn từ diễn đàn delet link đó là diễn đàn của trường tui đấy các bạn.Rất hoan nghên các ghé thăm
    ------------------------------------------------------------


    Vừa qua địa phận thành phố , tôi hé mở cánh cửa sổ và hít một hơi dài luồng không khí trong lành thật sản khoái , một cơn gió nhẹ mang theo hương lúa chín ùa vào lòng tôi , một màu vàng rực rỡ óng ánh của cánh đồng lúa đang hiện rõ trên đôi mắt tôi trong từng chi tiết .
    Nhìn từng đàn trâu đang nhởn nhơ gặm cỏ trên bờ đê và trên đó là những chú bé tay cầm sáo thổi vi vu và tôi nhận ra đó không phải là những bản nhạc Pop hay Dance mà thường ngày tôi vẫn nghe .
    Và bên kia từng đàn cò trắng đang thả mình dưới làn nước trong xanh của cánh đồng sen bát ngát một màu hồn rực rỡ và tôi nhận ra đó không phải là những dòng kênh đen kịt trong nội thành .
    Xa xa đó là hàng dừa xanh cao vút đang trĩu quả đưa mình tước gió và tôi nhận ra đó không phải là những tòa nhà cao tầng của Sài Gòn .
    Tất cả tạo nên một bức tranh làng quê thôn dã tuyệt đẹp , tôi chỉ còn biết căng mắt ra và tận hưởng chúng , để rồi tự mình thốt lên rằng : Đẹp ! đẹp ! đẹp lắm ! . Và tự hào nói với mọi người rằng đó chính là quê tôi .


    Vậy chỉ còn ba ngày nữa là tôi sẽ tốt nghiệp chuyên văn trường ĐH SP TPHCM và chính thức thực hiện được hoài bảo của mình . Nhắc đến hoài bảo của tôi thì phải kể lại câu chuyện 6 năm trước , khi ấy tôi vẫn còn là một cậu bé vừa học xong lớp 11 với kết quả xuất sắc trên tay tôi được cha mẹ thưởng một chuyến đi chơi xa đó là sẽ được về quê nội . Quê nội tôi khá xa nên từ bé được về quê nội cũng chỉ là trong giấc mơ mỗi đêm của tôi mà thôi .Mất ba ngày đường cuối cùng tôi cuối cùng tôi cũng được về quê , trong trí tưởng tượng củ tôi , tôi cứ tưởng quê nội trù phú lắm . Đế đây tận mắt chứng kiến mới thấy được quê mình còn nghèo lắm , cái nghèo cái khổ vẫn bám lấy họ từ đời này sang đời khác , với những mái nhà tranh xêu quẹo trong mưa bảo , người dân lam lũ ngày đêm vậy mà không thoát khỏi cành cơ hàn .
    Và một lần vô tình đi ngang một ngôi trường nhỏ , ghé mắt vào xem , mọi thứ ở đây đều gây cho tôi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên nọ , cả trường chỉ có vài ba lớp vậy mà lớp nào cũng trên trăm em chen chút nhau trong căn phòng nhỏ xíu , chật chội vỏn vẹn chỉ khoảng vài mươi mét vuông . Hỏi ra mới biết ở đây khó khăn nên ít có giáo viên nào về đây dạy . Không gian yên tĩnh chỉ có lời giảng thầy cô còn vang vọng trong ngôi trường này , mọi đứa học sinh ai nấy cũng chăm chú nghe giảng một cách say sưa háo hứt , với ánh mắt thơ ngây trong sáng lòng tràn đầy hy vọng vì ngày mai tươi sáng hơn . Và tôi thấy có những đứa mình mẩy tay chân còn lấm lem bùn đất , có đứa không có tập để viết , chỉ vài ba cuốn sách cũng đủ cả bọn chụm đầu vào xem háo hứt . Tất cả đều khác xa so với những gì mà tôi đang sống tại SG , tôi cứ tưởng mìn vừa lạc sang một thế giới khác mà chính tôi sẽ là người khám phá nó . Hình ảnh ấy cứ hiện hữa trong tâm trí của tôi mỗi lút một rõ nét . Có bao giờ bạn tự hỏi giữa nhìn và thấy khác nhau gì không , bạn nhìn được những thứ đó nhưng bạn thấy gì đều đó mới là quan trọng , còn tôi nhìn được như thế tôi thấy được rằng họ đang cần tôi và họ cần những trái tim biết gách vát trách nhiệm cho quê hương mình .
    Trở về SG trong lòng tôi dấy lên một nỗi khao khát là làm một đều gì đó cho quê hương mình tươi sáng hơn giàu có hơn .Sau khi tốt nghiệp phổ thông tôi thi vào khoa văn trường ĐH SP TPHCM và mang theo một hoài bảo là sẽ về nơi ấy cái nơi mà người ta vẫn thường gọi là '' chôn nhau cắt rốn '' .
    Vậy là hôm nay tôi cũng đã trở thành một giáo viên cầm tấm bằng xếp loại xuất sắc trên tay tôi có thể xin dạy ở bất cứ đâu . Chạy theo tiếng gọi quê hương quyết định về nơi khỉ ho cò gáy đó không khiến cho bạn bè thầy cô ngay cả gia đình tôi cũng hết sức ngạc nhiên.
    Có người nói : Hưng điên hả .
    Có người lại nói : Như vậy mới là thanh niên chứ
    Nhưng tôi không quan tâm đều đó , đều mà tôi quan tâm đó chính là những đứa trẻ nơi ấy chúng đang cần tôi . Về phần gia đình tôi cũng không khó khăn cho lắm nên tôi có thể yên tâm thực hiện hoài bảo mình một cách trọn vẹn .
    Ra bến xe miền tây trở về quê cũ trong lòng mang theo nỗi niềm khao khát , lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ , niềm tin cho ngày mai , hy vọng cho tương lai .
    Vừa bước lên xe tôi được một tiếp viên xe xếp ngồi cạnh một cô gái , Ừ thì cô ấy cũng xinh thật , nhưng đối với tôi lút này đây điều đó không quan trọng nữa tất cả tôi đều dồn hết về nơi ấy , một nơi mà dù ít dù nhiều tôi sẽ làm thay đổi nó .
    Vừa qua địa phận thành phố , tôi hé mở cánh cửa sổ và hít một hơi dài luồng không khí trong lành thật sản khoái , một cơn gió nhẹ mang theo hương lúa chín ùa vào lòng tôi , một màu vàng rực rỡ óng ánh của cánh đồng lúa đang hiện rõ trên đôi mắt tôi trong từng chi tiết , nhìn từng đàn trâu đang nhởn nhơ gặm cỏ trên bờ đê và trên đó là những chú bé tay cầm sáo thổi vi vu và tôi nhận ra đó không phải là những bản nhạc Pop hay Dance mà thường ngày tôi vẫn nghe . Và bên kia từng đàn cò trắng đang thả mình dưới làn nước trong xanh của cánh đồng sen bát ngát một màu hồn rực rỡ và tôi nhận ra đó không phải là những dòng kênh đen kịt trong nội thành . Xa xa đó là hàng dừa xanh cao vút đang trĩu quả đưa mình tước gió và tôi nhận ra đó không phải là những tòa nhà cao tầng của Sài Gòn .
    Tất cả tạo nên một bức tranh làng quê thôn dã tuyệt đẹp , tôi chỉ còn biết căng mắt ra và tận hưởng chúng , để rồi tự mình thốt lên rằng : Đẹp ! đẹp ! đẹp lắm ! . Và tự hào nói với mọi người rằng đó chính là quê tôi đó .
    Bất ngờ chiếc xe nó nghiêng qua một bên , hình như nó vừa va phải một phiếm đá to . Mọi cảm giác lâng lâng trong bức tranh thiên nhiên ấy tan biếng thay vào đó là một cú va chạm đau kinh khủng . Đầu tôi va phải đầu cô gái ấy . Tôi vội vàng xin lỗi .
    - Đâu phải lỗi của anh - Cô gái ấy miễng cười nhìn tôi .
    - Anh cũng về RK hả ?
    - Ừ - tôi trả lời cụt ngủn .
    - Thật trùng hợp em cũng về đó .
    - Vậy hả ? - Tôi vẫn giữ thái đọ cũ .
    - Quê anh ở SG hay ở RK ?
    Tôi quay mặt ra cửa sổ giả vờ như không nghe thấy gì . Thật sự tôi đã quá mệt mỏi để có thể trò chuyện được tiếp vì đường quá xa mà tôi lại không quen đi xe buýt thế này .Thế là cuộc đối thoại của hai người xa lạ cùng gặp nhau trên chuyến xe buýt cũng kết thúc , tôi thấy mừng vì điều đó , còn cô gái đó chắc cô ta nghĩ tôi là một người mất lịch sự lắm .
    Cuối cùng tôi cũng đến RK , cái cảm giác xưa lài tràn về trong mọi ngỏ ngách trái tim tôi , ngày đầu tiên tôi đến trường tôi được thầy hiệu trương giới thiệu trước toàn thể thầy cô trong trường , tôi được mọi người ở đây đoàn chào một cách nồng nhiệt .
    Bất ngờ có một người tiến lại tôi .
    - Tặng anh , chào mừng anh đến với trường RK - Một giáo viên trong trường ôm một bó hoa to che kín cả khuôn mặt nói với tôi .
    - Cám ơn - tôi ôm bó hoa khuôn mặt cô ấy hiện rõ ra tôi thấy hơi quen quen.
    - Hình như tôi gặp cô ở đâu rồi thì phải .
    - Trên xe buýt anh nhớ không - cô ấy nói .
    À tôi đã nhớ ra cô ấy chính là người mà tôi đã va đầu phải trên xe buýt .
    - Anh em mình có duyên quá ha .
    - Chắc vậy quá - tôi miễng cười .
    - Em tên Lan Chi - Còn anh .
    - Anh tên Thành Hưng .
    - Em dạy môn toán , còn anh dạy môn gì ?
    - Anh dạy văn em ơi .
    - Người ta nói giáo viên Văn lãng mạng lắm không biết ...........
    Rồi cả hai cùng cười : hi hi hi
    - Thôi em vào lớp đây kẻo trể tiết - Chúc anh có tiết dạy tốt .
    - Cám ơn em , em cũng vậy nha .
    Tiết dạy đầu tiên không khiến cho tôi bối rối nhìn vào đám học trò khờ khệch của mình tự nhiên tôi lại có được cảm giác thân quen lắm cứ như đã quen biết từ lâu , niềm hạnh phúc lan tỏa trong tâm hồn tôi .
    Cuối buổi dạy , tôi rong ruổi trên chiếc xe đạp của mình mà trường vừa cấp cho tôi , qua biết bao cánh đồng xanh bát ngát, hít một chút không khí trong lành của làng quê thanh bình yên ả này . Tôi ngồi trên một đóng rơm to còn thơm mùi lúa gạo mà người ta vừa gặt xong , ngước mặt lên trời nhìn từng đám mây lững lờ trôi tôi lại hình dung ra đủ thứ . Đưa mắt qua cánh đồng bên kia trong đám cỏ sậy cao vút tôi thấy một đứa học trò trong lớp tôi nó đang bắt những con cào cào xanh đỏ rồi cho vào túi . Thấy tôi nó nhanh nhảu chạy lại .
    - Em chào thầy ạ .
    - Chào em - Em bắt cào cào chi vậy
    - Để bán cho bà Bảy xóm trên dó thầy .
    - Sao em không lên đồi kìa , hồi nãy thầy lên đó thấy nhiều cào cào lắm .
    Nó leo lên đóng rơm kề vào tai tôi bảo .
    - Trên đó có ma đó thầy .
    - Ma ?
    - Dạ . Để em kể cho thầy nghe . Trước đây 3 năm em với mấy tụi nhỏ trong xóm vẫn thường lên đó bắt cào cào lắm nhưng sau này không ai dám lên đó nữa .- Nó vừa nói vừa chỉ ngón tay về hướng ngọn đồi
    - Thầy thấy ngôi nhà cổ đó không . Lâu lâu người ta nghe có tiếng rên la thảm thiết , rồi có tiếng xiềng xích nữa . Rồi đêm nào cũng có con ma áo trắng đi ra đi vào ngôi nhà đó .
    - Thầy đừng lên đó nữa nha coi chừng nó bắt .
    - Ngôi nhà đó của ai ? - Tôi hỏi
    - Của ông bà Ba . Cha mẹ cô Lan Chi dạy toán đó thầy .
    - Thôi em đi bắt cào cào đây . - Chào thầy
    - Chào em.
    longcon
    longcon


    Tổng số bài gửi : 7
    Join date : 04/11/2008

    Bí mật ngôi nhà ma - Thành Hưng Empty Re: Bí mật ngôi nhà ma - Thành Hưng

    Bài gửi  longcon 4/12/2008, 10:12 am

    Tôi cứ suy nghĩ về câu chuyện đó mãi . Tôi được sống tại một nơi có nền khoa học tiên tiến nên từ bé cái khái niệm '' ma '' trong tôi cũng chỉ có trong truyện hay phim ảnh gì thôi .Tôi thầm nghĩ chắc có gì bí ẩn đằng sau nó đây , với bản tính tò mò óc trinh thám tôi lại trổi dậy , tôi quyết định điều tra rõ vụ này thứ nhất là cho đám học trò của tôi , thứ hai là tôi muốn xóa đi phần nào quan niệm mê tín ở đây . Ở đây không có điện mọi thế giới bên ngoài đều bị cô lập , nên cũng không thể trách họ được .
    Tôi sẽ bắt đầu cuộc trinh thám của mình từ Lan Chi . Tôi được bọn học sinh mách cho biết cuối tuần này là sinh nhật Lan Chi . Trong đầu tôi bắt đầu dựng lên một kế hoạch hoàn hảo . Tôi sẽ làm quên Lan Chi rồi sau đó sẽ tiếp cận nhà nàng .
    - 7 giờ tối nay anh có bất ngờ dành cho em , không biết em có rãnh không .
    - Vậy hả anh Hưng - Lan Chi nhìn tôi ngạc nhiên khẽ đồng ý .
    Tôi đã bắt đầu chuẩn bị hết mọi thứ từ lút Lan Chi nhận lời .
    - Anh phát hiện ra chổ này hay lắm em đi cùng anh nha .
    - Anh Hưng đợi em chút , em vào lấy xe ra .
    Lan chi vào nhà xe rồi ra vói chiếc xe thủng bánh khuôn mặt bí xị . Thật ra lút ra tiết tôi tranh thủ xuống nhà xe đâm thủng một lổ .
    - Thôi không sao đâu , để anh chở em vậy - Tôi tỏa ra thông cảm với Lan Chi .
    Lan chi ngồi sau tôi, 7h tối trời không sáng cũng không quá tối . Tôi chở Lan Chi xuống bờ hồ nơi tôi đã cất công tìm kiếm cả buổi chiều mới phát hiện ra nơi này một nơi rất lãng mạng .
    - Em đợi anh chút .
    Tôi đem chiếc bánh kem cùng một bó hoa hồng xinh xắn từ sau bụi cây tôi đã chuẩn bị sẳn .
    - Tặng em chúc em sinh nhật vui vẻ .
    Lan Chi ngạc nhiên , đôi mắt mở to nhìn chăm chăm vào món quà mà tôi tặng , rơm rớm nước mắt . Chắc cô ấy cảm động lắm
    - Cảm ơn anh , đây là lần đầu tiên có người tổ chức sinh nhật cho em , nên trước đây em cũng quên đi ngày này .
    Thế là tôi đã ghi được một điểm đầu tiên .
    Tôi và Lan Chi ngồi trên một mô đất cao nhô ra mặt hồ , nhìn ra mặt hồ hít thở một luồng gió mát của biển . Trời càng về khuya , ánh trăng càng lên cao sáng rực cả mặt hồ phẳng lặng , một chiếc lá rơi cũng làm mặt nước nhấp nhô ánh trăng cũng lượn lờ theo nó trông thật huyền ảo .
    - Em đói rồi anh Hưng . - Lan chi khẽ nói .
    - Ừ anh quên .
    Tôi vừa đưa bánh kem cho Lan chi bất ngờ Lan Chi quẹt lên tráng tôi một vệt bánh kem trắng bệch còn thơm mùi sữa , tôi cũng đâu chiu thua . Kết quả của trận chiến đó là trên mặt hai đứa dính đầy bánh kem và trong tình trạng đói meo .Hai đứa đùa giỡn dưới ánh trăng đêm trông cứ như hai đứa trẻ đang nô đùa .
    Nhìn lại đồng hồ đã hơn 10h .
    - Để anh đưa em về .
    Trên chiếc xe đạp , tôi và Lan Chi lại dạo quanh con đường mòn rọi dưới ánh trăng của tối mùa thu rực rỡ .Từng làn gió nhẹ luồn qua kẽ tóc Lan Chi trông cô ấy thật rạng rỡ , lộng lẫy như một nàng tiên .
    Gần tới ngọn đồi Lan Chi nói với tôi : Lát anh Hưng về một mình không sợ ma sao ?
    - Ở đây anh có thấy con ma nào đâu , anh chỉ thấy một nàng tiên bên cạnh mình mà thôi .
    Gò má Lan Chi ửng hồng thẹn thùng vì câu nói của tôi , thế là tôi lại ghi một điểm nữa .
    Cuối cùng cũng tới nhà Lan Chi .
    - Anh Hưng vào uống nước rồi về , chắc đói lắm ha .
    Vừa bước vào nhà , tôi đã có cảm giác sờ sợ , không biết tôi sợ gì ? .Tôi thấy ông Ba đang nằm trên ghế gỗ ngã người xuống phía sau , tay đang châm một điếu thuốc lào phì phào , bà Ba thì đang lui khui dưới bếp chuẩn bị thức ăn . Đôi mắt tôi dừng lại trên bàn thờ còn nghi ngút khói .
    - Anh trai em đó -Lan Chi nói
    Tôi uống một ngụm nước rồi ra về và không quên bỏ lại chiếc mủ trên bàn . Đi được một đoạn tôi quay trở lại nhà Lan Chi để xem mọi động tĩnh của ngôi nhà này , và nếu như có ai đó phát hiện thì tôi sẽ bảo là '' bỏ quên mủ '' .
    Đứng trước hiên nhà Lan Chi núp sau rậm râm bụt , khoảng 12h tôi thấy một người mặt toàn đồ trắng và trên tay cầm cái gì đó , tôi không thấy rõ . Tôi rùng mình thấy hơi sợ lấy lại trấn tĩnh tôi cố dấu theo bước người đó .Không gian tối nay thật tĩnh mịch , chỉ một cành cây khô mà tôi vừa giẫm lên cũng đủ để tóc gáy tôi dựng đứng như những con nhím đang chiến đấu với kẽ thù .
    Người mặc áo trắng đó đi vào ngôi nhà hoang trên đồi , vừa lại gần tôi nghe nhiều thứ âm thanh lạ , nào là tiến rên rỉ kêu la thảm thiết , nào là tiếng siềng xích va vào nhau kêu loảng xoạng . Ẩn mình sau phiếm đá to sát vách tường ngôi nhà , mọi cử động trong ngôi nhà tôi nghe thấy rõ trong từng chi tiết .
    - Hôm nay mẹ nấu canh bầu cá rô mà con thích ăn , rán mà ăn .
    Qua vết nứt của khe gỗ tôi nhìn vào trong nhà ,người mặc áo trắng kia chính là bà Ba mẹ lan Chi .
    - Ba và em Lan Chi vẫn khỏe hả mẹ .
    - Vẫn khỏe - Bà Ba vừa nói vừa mở khóa xích ra cho người đàn ông trạc tuổi cỡ tôi . Trông hắn cứ như người trên bàn thờ nhưng trông hắn có vẽ tiều tụy hơn nhiều hắn ốm yếu xanh sao , đầu tóc bù xù .Nếu như tôi đoán không lầm thì anh trai Lan Chi vẫn chưa chết .
    Tôi được bọn học trò kể lại rằng :
    Cách đây 3 năm , khi anh trai Lan Chi đang là sinh viên năm cuối trường ĐH BK thì đột ngột được ông bà Ba báo là mất do tai nạn , người dân trong làng cũng không ai thấy xác hắn .Người dân hỏi thì ông bà Ba bảo là thêu rồi . Và con ma ngôi nhà hoang này xuất hiện và mọi câu chuyện xung quanh ngôi nhà này cũng được thêu dệt lên trong trí tưởng tượng của mọi người .
    - Không biết mẹ mua cái thứ chết người này được bao lâu nữa , ruộng vườn bán gần hết , với đồng lương ít ỏi của Lan Chi cũng đủ trang trải việc nhà thôi . - Bà Ba vừa nói vừa móc trong túi mình ra một gói màu trắng đưa cho hắn .
    Hắn cầm nó trên tay mà nước mắt trực trào như đợi sẵn
    - Đãng lẽ giờ này đây con cũng trở một kỹ sư xây dựng rồi phải không mẹ .
    - Cũng tại nó , chính nó , nó đã hại đời con như thế .
    Lại một lần nữa nếu như tôi đoán không lầm thì gói bột màu trắng đang cầm trên tay hắn đó chính là Heroin .
    - Hôm nay mẹ đem nhiều thức ăn , ngày mai giỗ ông nội con mẹ không tới được .
    - Mẹ ! Con muốn về đốt hương cho ông nội một lần , con xin mẹ .
    longcon
    longcon


    Tổng số bài gửi : 7
    Join date : 04/11/2008

    Bí mật ngôi nhà ma - Thành Hưng Empty Re: Bí mật ngôi nhà ma - Thành Hưng

    Bài gửi  longcon 4/12/2008, 10:14 am

    - Không được , con muốn cả làng cả xã này biết gia đình họ Gia có một đứa con hư đốn như con sao !
    - Con muốn gia phong lễ giáo nhà họ Gia mấy trăm năm bị hủy trong tay con sao .
    - Mẹ nói không được là không được .
    Bà Ba giận dữ bỏ ra về để lại đó là sự nức nở trong nghẹn ngào của hắn . Trông hắn thật tội nghiệp . Tôi phải làm gì đây làm gì đây , trong đầu tôi đang rất mâu thuẩn không biết tôi có nên vào gặp hắn không . Cuối cung tôi cũng quyết định .
    Tôi rón rén bước chân vào .
    - Anh là ai tại sao đến đây - Hắn giật mình ngạc nhiên khi thấy tôi .
    - Tôi vô tình đến đây vào cũng vô tình nghe được câu chuyện của hai người
    - Xin lỗi đã làm phiền , nhưng tôi muốn giúp anh .
    Ánh mắt hắn nhìn tôi như đang dò xét điều gì đó
    - Anh có muốn trở lại làm một người bình thường không .
    - Có thể được sao ? quá muộn rồi - Đôi mắt hắn rơm rớm nước mắt vô tình tôi lại chạm vào nỗi đau của hắn . Hắn nói lên trong tiếng nấc của sự đau đớn tột cùng .
    - Được chứ . - Tôi tiến tới nắm chặt tay hắn và nhìn sâu vào trong đôi mắt hắn như muốn truyền cho hắn niềm tin nơi tôi .
    - Hãy tin ở tôi
    Tôi ra về đem hết mọi chuyện kể cho Lan Chi nghe .
    - Anh biết có một trung tâm cai nghiện rất có uy tín do chú anh lập ra em thử đưa anh ấy lên đó một thời gian xem sao .
    - Nhưng còn cha mẹ em .
    - Để anh thử nó chuyện với họ .
    Tôi tới nhà Lan Chi mong rằng mọi chuyện như tôi dự định .
    - Cháu chào hai bác .
    - Chào cháu .
    - Cháu có chuyện muốn nói với hai Bác về anh trai của Lan Chi ....Vừa nói tới đây ông bà Ba nhìn tôi một cách khó chiu , đôi mắt không cử động nhìn chăm chăm vào tôi như muốn dò xét điều gì , nó cứ như một tên tội phạm đang bị hỏi cung .
    - Thật sự cháu đã biết hết sự thật về anh trai Lan Chi , cháu muốn ......
    - Việc gia đình tôi , để chúng tôi tự giải quyết không cần cậu giúp . - Ông Ba phản ứng mãnh liệt .
    - Cháu đến đây không phải là giúp hai Bác cũng không phải giúp Lan Chi , cháu đến đây là giúp những đứa học trò của cháu , chúng cần được tự do lên đồi bắt cào cào mà không phải thấp thỏm trong tim một nỗi lo sợ không tưởng . Và giúp một người nữa đó chính là người mà đang chạy trong mình dòng máu của hai bác , một người mà hai bác nuôi dưỡng hơn 20 năm trời và gọi người đó là con .
    - Cháu thấy hai bác thật ích kỹ , vì chút danh dự nhỏ nhoi của gia đình mình mà quên đi một người đang chiều nhiều uất ức đến vậy , hơn nữa người đó chính là con của hai bác .Danh dự ư , gia phong nhà họ Gia ư , cháu thấy đó cũng chỉ là hư danh thôi hai bác ạ , quan trọng là hai bác vẫn con một đứa con trai , một đứa con bằng xương bằng thịt được tạo nên từ tình yêu của hai bác .
    - Hai bác nên đặt mình vào tâm trạng cảu anh ấy để tự hỏi xem anh ấy cần gì và muốn gì ?
    - Và chính thâm tâm cháu biết anh ấy cần được tự do của một người bình thường như bao người khác hai bác ạ .
    Ông bà năm gục đầu nhỏ lệ , hình như tôi vừa nói điều gì đó đã đánh thức họ , đánh thức trái tim của một người cha , một người mẹ dành cho đứa con .
    - Những gì cháu muốn nói cháu đã nói hết . Cuộc sống anh ấy sau này có được hạnh phúc hay vẫn chìm vào bể khổ là do nơi hai bác .
    - Cháu về .Rồi thì anh trai Lan Chi cuối cùng cũng lên trung tâm chú tôi .Vậy là bí mật ngôi nhà ma khép lại tại đó . Ngày ngày nhìn lũ học trò của tôi tung tăng trên đồi bắt cào cào , lòng tôi thấy vui khôn xiết .
    Còn chuyện của tôi và Lan Chi .
    Mặc dù không nói nhưng tôi biết trong lòng Lan Chi xem tôi hơn là một người bạn đồng nghiệp bình thường .Tự nhiên trong lòng tôi lại dấy lên một nỗi niềm ân hận khôn tả , tôi đã lợi dụng tình cảm của một người vô tư hồn nhiên là Lan Chi để thực hiện mục đích của mình . Tôi tự thấy mình thật ích kỹ , xấu xa hèn hạ vô cùng , giá mà lút đầu tôi biết suy nghĩ tới điều này , giá mà tôi chọn cách khác tiếp cận nhà Lan Chi không phải là ......
    Tôi không muốn lừa dối ,không muốn gieo giắt vào lòng Lan Chi sự mong đợi gì đó ở tôi và tôi không muốn phá vỡ bức tranh hoàn mĩ con người Lan Chi bằng một gam màu tối . Tôi quyết định sẽ thú tội với Lan Chi .
    Chiều thứ 7 tôi hẹn Lan Chi ra bờ hồ nơi mà tôi và Lan Chi có những kỹ niệm đẹp , tôi tự hỏi đólà thật hay là giả .
    - Cảm ơn anh đã giúp anh trai em . - Lan Chi nói.
    - Thật ra.....anh phải xin lỗi em mới phải . - Tôi ấp úng nói như không ra lời .
    - Tại sao ? - Lan chi quay sang hỏi tôi khiến tôi lúng túng không biết nói với nàng thế nào .
    Thế rồi tôi cũng kể hết mọi chuyện cho Lan Chi nghe , như một tên tội phạm đang thành thật trước tòa .
    Kết quả của sự thú tội đó là một cái tát vào mặt , Lan Chi bỏ chạy đi trong nước mắt , còn tôi , tôi đã không còn đủ sức để có thể đuổi theo nàng . Tôi ước Lan Chi có thể đánh tôi nhiều hơn thế , để phần nào có thể chuộc bớt phần nào tội lỗi của mình đã gây ra cho Lan Chi . Nhiều khi vô tình chạm mặt Lan Chi tại trường tôi thấy lòng mình ray rứt vô cùng , Lan Chi không còn nói nhiều như trước nữa mọi lần gặp tôi , nàng cũng chỉ chào tôi như một đồng nghiệp bình thường vậy thôi .
    Rồi thì Lan Chi cũng xin chuyển trường lên TP với lí do là để tiện săn sóc anh nhưng tôi tự hỏi đó có phải là lí do chính hay nàng khó chịu khi gặp tôi mỗi ngày trong tình trạng khó sử thế .
    Chỉ còn ngày mai nữa là Lan Chi sẽ đi , tối hôm đó tôi thấy mình có một cảm giác thật lạ lần đầu tiên nó xuất hiện trong tôi . Tôi lấy một cây bút và một tờ giấy ra , nhắm mắt lại và viết lên kết quả trên tờ giấy trằng ấy là chữ '' LOVE '' tôi giật mình tự hỏi : Mình đã thích Lan Chi thật sự rồi sao ?
    Sáng dậy hơi muộn chạy ra bến xe mong rằng sẽ gặp Lan Chi lần cuối , Lan Chi ngồi trên chuyến xe buýt trở về TP đang từ từ lăn bánh tôi có chạy theo .
    - Lan Chi ! Lan Chi ! Lan Chi ! .
    Lan Chi quay lại nhìn tôi rồi nhìn sang hướng khác .
    - Anh yêu em ! Lan Chi . - Tự miệng tôi thốt lên ba từ đó thật to , mọi người trong bến xe ai cũng nhìn tôi một cách ái ngại , còn Lan Chi không biết cô ấy có nghe thấy không , chỉ thấy trên khuôn mặt xinh xắn Lan Chi nở một nụ cười hạnh phúc khuất sau tấm rèm cửa .

    vì dung lượng của diễn đàn wá ngắn nên phải chia nhiều đoạn để post.
    Admin
    Admin
    Admin
    Admin


    Tổng số bài gửi : 106
    Join date : 03/09/2008
    Age : 33
    Đến từ : https://mainhachung.forum-viet.com

    Bí mật ngôi nhà ma - Thành Hưng Empty Đề Nghị Xem Lại link

    Bài gửi  Admin 4/12/2008, 9:32 pm

    Xin thông báo đến thành viên longcon link rachkien.net là 1 link đồi trụy admin xin nhắc nhở đến bạn ko đc post link có nội dung như thế
    BQT Kính bút .

    Sponsored content


    Bí mật ngôi nhà ma - Thành Hưng Empty Re: Bí mật ngôi nhà ma - Thành Hưng

    Bài gửi  Sponsored content


      Hôm nay: 28/3/2024, 7:51 pm